nguồn-gốc-của-bóng-bàn
Nguồn gốc của bóng bàn
Anh
Bóng bàn bắt nguồn từ Anh vào cuối thế kỷ 19. Trong thời kỳ đó, quần vợt là môn thể thao phổ biến ở châu Âu, nhưng do hạn chế về diện tích và thời tiết, một số sinh viên đại học Anh đã đưa trò chơi vào nhà và chơi trên bàn ăn bằng các vật dụng như bàn ăn, sách và giấy da, đó là cách bóng bàn ra đời.
Hình thức ban đầu của bóng bàn rất đơn giản, ban đầu sử dụng bàn ăn làm bàn, sách làm lưới, nắp gói thuốc lá làm vợt và nút chai rượu làm bóng. Theo thời gian, các dụng cụ được cải tiến dần, và trò chơi trở nên phổ biến trên toàn thế giới. Năm 1890, một số sĩ quan hải quân Anh đóng quân tại Ấn Độ đã thấy thú vị khi chơi quần vợt trên một chiếc bàn nhỏ, vì vậy họ đã chuyển sang dùng cao su cứng thay cho quả bóng đàn hồi, sau đó được thay đổi thành quả bóng nhựa rỗng, và dùng tấm ván gỗ thay cho vợt lưới để chơi môn thể thao mới lạ này. Đó là cách mà bóng bàn có tên gọi của nó.
Bóng bàn trở nên phổ biến ở Hoa Kỳ vào đầu thế kỷ 20 và dần trở thành một môn thể thao độc lập. Năm 1926, Liên đoàn Bóng bàn Quốc tế (ITTF) được thành lập tại Luân Đôn, đánh dấu sự quốc tế hóa của trò chơi. Sự phổ biến của bóng bàn ở châu Á bắt đầu vào giữa thế kỷ 20, với Trung Quốc, Nhật Bản và Hàn Quốc đặc biệt phát triển nhanh chóng để trở thành những cường quốc bóng bàn hàng đầu thế giới.
Tại Trung Quốc, bóng bàn được biết đến với tên gọi "môn thể thao quốc gia", với thành tích thể thao rực rỡ nhất, cơ sở quần chúng rộng lớn nhất và di sản văn hóa sâu sắc nhất, và vào năm 1959, Vương Quốc Tuấn đã giành chức vô địch thế giới đầu tiên của Trung Quốc, đánh dấu sự khởi đầu của thời đại huy hoàng của bóng bàn ở Trung Quốc.
Đối với những người yêu thích trò chơi bóng bàn, bạn có thể chơi Trò chơi Bóng bàn https://tabletennisgame.org/ miễn phí bằng cách truy cập vào đây.